bốn bàn tay tẩm thị phi chống lên mặt bàn trúc trắc phủ khăn trắng
gáy xăm chữ và những dòng tên ngoại ngữ
gót ẩm ướt lạnh tanh mùi nồng khoảng cách
bộ óc với những đường cong nóng bỏng
mê mẩn cặp tia sáng ngược tương cầu
chúng ta bạt mạng về hướng ẩn nghiệp
ấu trùng ủ vẩy trong ổ điều răn múa rối
buồng trứng gió thốc lên từng cơn cảm ứng thảm khốc
luồng bóng tối xâu chuỗi những hạt mưa mau nước mắt
mê cung vùng cầu não
hút ta lạc sâu vào chuyến săn tìm mục tiêu giữa trán
hôm qua, hôm nay, hôm sau buồn rầu bỏ cuộc lắc đầu
nếu như, phải chăng, giá mà thay phiên quy lỗi cho nhau
hai con búp bê với màng nhìn sẹo rỗ
hủy vết xăm bằng mảnh vỡ của một câu chuyện tua tủa dằm gỗ
chiếc bàn thời gian quỵ xuống
cánh cửa chôn chân chứng kiến
từng bóng
từng bóng
người
thu nhỏ
hai chấm bi lẩn thẩn vo ve trong con mắt trí huệ
LƯU DIệU VÂN