Dec 04, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Truyện/Ký
BẦY GÀ TRE LÃNG MẠN - English version by Bao Ngoc
Hình ảnh
#1
Bấm vào hình
để phóng to
HÀ HUYỀN CHI

Muốn nói với em về bày gà tre lãng mạn. Muốn kể em nghe Thằng Cướp Biển đa tình. Chuyện khá dài, như nỗi thẹn trong anh: (Ban án tử cho một đời nghĩa khuyển). Ðám gà tre, trăm bức tranh Ðông Hồ vô vàn thương mến. Tiếng gáy rộn ràng rung động hồn quệ

Thằng Cướp Biển, (Australian shepherd) có hai đốm đen trên nhướng mắt tròn xoẹ Vẻ ngổ ngáo, ngang tàng như hải tặc. Nó hiền khô nhưng lộng hành như giặc. Tiếng sủa ồn ào khiếp đảm xóm giềng.

Dưới cội thông già là cung tẩm, bạo quyền. Cũng tình cờ, bầy gà tre chọn cây cao này làm nơi ngủ đậụ Gà ngán chó, nhưng mỗi chiều vẫn tìm về cây nương náụ Mỗi hoàng hôn bi hài kịch diễn rạ Chó hồn nhiên nằm quan sát bầy gà. Vui chụp bắt chị mái tơ xớn xác. Ngậm ướt lông, đè xuống chơi chốt lát. Rồi cũng hiền khô thả chúng bình an.

Bên chậu cơm dư, thằng Cướp Biển hiền ngoan. Chị gà mẹ biết khi nào có thể. Cứ thủng thẳng dẫn bày con nhẩn nha vào ăn ké. Cũng tự biết khi nào cần lánh né oai hùm.

Bầy gà tre nô nức gáy om sòm. (Cứ là ngứa cổ gáy chơi!) Sớm, trưa, chiều râm ran nhạc réọ Lối xóm than phiền, cò bót tới thăm. Anh thản nhiên như người ở cung trăng. Dối như Cuội rằng: “Gà rừng vô chủ. Muốn chém, muốn đâm xin cứ ra tay làm thử. Mắc mớ gì tôi mà trách mà than”...

Gà đẻ như gà không kế hoạch ba khoan. Anh lượm trứng bỏ ngay vào thùng rác. Lâu không thấy chị mái đen cục tác. Bỗng một hôm gà nở ngọn cây tùng. Chị mái xề đứng dưới rất thung dung. Cục... cục... gọi bày con vàng hoe bay xuống. Sàn xi măng, lũ ấu nhi nhảy càn như trái rụng. Rồi vẫn an lành chíp chíp tìm ăn.

Rồi chó, gà đều giải quyết một lần. Nhắm mắt đem chọ Ðầy lên Vùng kinh tế mớị Không còn nữa những trưa chiều mong đợị Tiếng gáy eo xèo chở nặng tình quệ Cây thông buồn. Ai biết nỗi sầu kiả Cây đại thụ héo lòng, rồi bỗng chết.

Dưới gốc thông, anh trồng cây Eucalyptus. (Loại hương trừ bọ chét.) Lá tròn hoay, ánh bạc giữa nền xanh. Cây ôm ấp thân tùng vươn tới cực nhanh. Lớn, ngoại khổ, gấp trăm lần đồng loạị Lá bạc phất phơ chót vót ngọn tùng khộ Quý Hương trồng thêm giây hoa tím, dạng chùm nho (Wisteria). Như trăn cuốn, hoa thơm leo phủ ngọn. Giây hoa leo như kỳ quan trong xóm. Người đi ngang đều ngơ ngẩn ngắm nhìn. Như có điều gì bí ẩn phải không em. Giữa cây cỏ, lá hoa và súc vật?

Buồn, quanh ta, những lòng người bẩn chật. Thương đầu môi mà ganh ghét đầy lòng. Bù đắp khoan dung, cũng là nước lã ra sông. Chưa trở mặt đã là may chín kiếp. Trong đám bạn văn, người vờ hiền triết. Mà bùn nhơ, tên độc phóng ngầm. Thua cỏ cây còn có những tình thâm. Thua gà chó cả chút lòng lân tuất.

Em là hoa hướng dương. Anh mưa mùa Tây Bắc. Những bình minh nào thấy bóng mặt trờị Trong lòng nhau hoài nhen nhúm lửa vuị Là chút bình an còn đọng giữa bờ môị Hôn rất nhẹ mà ấm lòng vô kể. Mãi nhìn nhau bằng tấm lòng tri kỷ. Nhé em...

hahuyenchi
(Vườn Hương Ngõ Trúc)

. Romance in the Fowl World

I would like to digress on the romantic chickens and the passionate Sea Pirate. The story is lengthy, alike the shame in me (from ending the life of a faithful canine servant.) The bamboo lanky chickens as depicted by Dong Ho, the famous artist, with so much affection. Reminding me of the back home hamlet with their cheerful cock-a-doodle-doo's.

Sea Pirate has two black patches circling above the eye brows. The Australian shepherd looks overbearing and unruly as sea bandits. Although inoffensive, he is tempestuous as soldiers on the battle field. How terrifying is his barking, shaking the whole neighborhood!

Under the old pine tree is the ultimate haven of power. By chance, the pack of chickens has chosen this tall tree as their shelter. They fear the dog, but flock to this place every afternoon, replaying the familiar drama at sunset. Insouciantly watching the birds, the dog suddenly chases the unwary hen, grabbing her in his watering mouth, and fiddling a moment. Then quietly releases her safely.

By the bowl of left over rice, Sea Pirate is gentle as a lamb. Mother hen knows when the time is proper. Without much fanfare, she leads her pack to peck a few grains. Still aware of when to retreat from the mighty tiger.

The pack of chickens clucks noisily, as if responding to the slightest throat irritation. In the morning, noon, and evening, I hear the incessant clamor. The noise annoys neighbors so much that policemen were alerted. Imperturbable, I lied that the untamed chicks were from the forest. At the mercy of the guards, if they wish to eliminate. I have no control whatsoever.

The chickens laid eggs without any timetable or restriction plan. I picked each egg and put in the trash can. For a while, I didn't hear the black hen cackling. But one day, the eggs hatched on top of the cedar tree. Mother hen stood under the tree calling the yellow birdies, which jumped down fearlessly on the cement floor. Unscathed, they calmly fended their way, looking for grains.

Then the fate of dog and chickens was dictated at the same time. I gave them away, heartbreakingly. They were deported to the new economic zone. No more afternoons full of waiting. Fading cocorico's were a sad reminder of the far country. The pine tree was dispirited. Who could realize that sorrow? The secular tree mourned inside, suddenly devastated.

Under the old pine, I planted the Eucalyptus tree, the kind with distinctive essence to deter fleas. The round leaves show their face in a flurry of silver and green foliage. Molding its growth around the old tree, the plant grew oversized, many times larger than the norm. Silvery leaves swayed on top of dried pine boughs. Quy Huong added a wisteria plant, which encircled the tree like a snake. What a sight for the purple clusters of fragrant flowers in the neighborhood, catching the attention of passers by! As if they harbor some mystery, is it not? Interconnecting the world of plants, flowers and animals.

Sad I am, around narrow-minded people who display affection on the outside, but harbor ill thoughts inside. Practicing tolerance does not help, as it flows like water to the river. I consider great luck if they don't show their tails yet. Even in the circle of writers, apparently wise men cast slanders and poison darts secretly. They are relegated to a lower class than plants and shrubs providing solace. Below our faithful canine and fowl friends.

You are the bright sunflower. I am the Northwest rain, deprived of sunshine in the morning. In our hearts, we kindle the embers of joy, fragments of serenity that condense on our lips. The soft kiss is infinitely heart warming, heralding a life time of shared thoughts and feelings. Don't you agree, darling?

English version by Bao Ngoc
(A Garden of Delights)


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003