Dec 04, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Truyện/Ký
GỌI MÃI MỘT SONG NGƯ - English version by Bao Ngoc
HÀ HUYỀN CHI

Hôm qua quên tắm cho cây trắc bách “khờ” em, khiến lòng anh bứt rứt không yên. Dù rằng em, đã cao nhòng lớn bổng. Ðã mơn mởn đào tợ “Em hiền như Ma Sơ”, uy nghi đứng cai quản một vùng hậu viện. (Nơi bồn cá phía sau cung điện). Em uyển chuyển sau ngai chàng. Khi chiều chiều ngẩn ngơ nghĩ về ngày đăng quang. Xa tắp.

Từ cái ngai nhựa mầu đá xảm, nhìn về phía Ðông. Tầm mắt anh khoảng khoát lướt thong dong. Qua những vòm hoa Poppy màu hoàng giạ Lóng lánh vàng rực rỡ. Hoa xếp cánh hoàng hôn. Vào giấc ngủ mâỵ Và chập chờn cánh bướm đầu ngàỵ

Qua cụm rừng thông Bonsai, là lung linh miền hoa ngày hạ tuyệt vờị Là Poppy đỏ rực mặt trờị Là Columbine muôn mầu phất phớị.. Hoa vô danh như cung nữ, nô tỳ. Hoa lộng lẫy như Quý Phi đài các. Cai quản khu vườn khác. Là khóm hoàng trúc tươi tỉnh bốn mùạ Trúc nép mình bên gốc anh đào đại thụ. Sum suệ Và cây phong đỏ ối gọi Thu về.

Vườn nhỏ thôi em, nhưng lòng anh bát ngát tình nồng. Trái tim chưa chịu già. Vẫn vì em mà vọng động. Thăng hoạ Ở những sớm mai thắc thỏm đợi chờ tiếng Phone réo gọị Ở lúc tịch dương, níu áo nàng trên lướị Ở ban khuya, giọng thầm bên gốị Khiến lượng máu sông đầỵ Mùa mùa nước nổi, mưa baỵ Ở những lần đọc em. Ngất ngưởng mê saỵ Và chờ đợi mỏi mòn. Một hồi âm đến muộn. Ở những níu kéo trẻ con, và giận hờn chậm lớn...

Từ chiếc ngai nhựa màu đá xảm, nhìn về phía Tây cung. Là tưng bừng cành thương, lá nhớ chập chùng. Nụ hoa súng đầu mùa nhú lên khỏi đám lá nâu non. Gợi nhớ lũng sen thành nội, Ngọ môn. Ðẩy xa hơn trí nhớ biếng lườị Là Quế Sơn, bạt ngàn sen, ngút mắt chân trờị Lái xe trên đường như bơi thuyền trên nước. Bơi thanh thản vào hương thiền gió nhược. Êm ả trôi vào cõi trời nước tịnh yên. Ngan ngát tình em.

Mấy giò thủy lan ngạo nghễ vươn cao trong bồn cá yên bình. Ðám lá “lan kiếm” tung hoành. Những lằn gươm xanh ngời hạnh phúc. Những bầu hoa óng chuốt mang thanh sắc dậy thì. Những ngấn bụng căng tròn phẳng phiu thiếu nữ, tần phị Ðiệu múa Ngàn Lẻ Một Ðêm diễm ảọ Hoa, màu áo vàng chanh. Màu trăng hạ huyền lung linh. Cánh hoa ngả ngớn như cánh môi đa tình. Hé mở. Lời ái ân rực lửạ Lại nghĩ đến những tiếng thầm em, nồng nàn như men rượu rót vào đêm. Lại nghĩ đến vòng ôm ngất ngư tri giác. Tới nụ hôn trăng mờ, sao lạc. Ðêm rất đêm, mê đắm quỷ thần.

Bầy cá vàng tung tăng bơi lội hồn nhiên. Bầy “ngáp” gọi hoài tên em. Gọi mãi một Song ngư thăm thẳm ngàn trùng. Gọi một trời dấu yêụ Gọi réo rắt mê cung. Như anh từng gọi em thế đó. Miệt màị Ngàn tiếng thầm, đắng môi, nhức nhối canh dàị..

Sau địa chấn, hòn non bộ kiểu Ikebana đã biến đổị Thì chất đại lên dăm bồn hoa mớị Thiên địa hỗn mang. Nhưng tâm ta ổn định. Cái tâm này đã thuộc về nàng. Như em biết đó. Hãy cầm cho chắc giùm anh nghe nhỏ. Dẫu là tâm đã lạc hậu, lỗi mùạ Khóm hắc trúc Bonsai lay lất sống vật vờ, bên cây phong thảnh thơi vẫy gió. Bộ rễ trúc hậm hực khoanh tròn trong hai lần chậu nhựạ Chờ dịp bung ra bám đất, phá vườn.

Cây phong lá đỏ, mùa vàng. Anh cất công đi tìm và đào trộm ở rừng hoang. Cây hoang, giống như anh, là thứ con “bà phước”. Là kẻ sa cơ mất gốc sau 18 năm làm lính giữ quê, dựng nước. (Qúy Hương cằn nhằn anh quá chừng. Về lối ẵm cây hoang ngoài rừng. Sẽ lôi thôi khi bị công an tóm được. Không chừng! Sẽ bất an vì không biết rõ cội nguồn? Nó xấu, đẹp cỡ nào, và cao thấp nhường baọ Khi lớn?) Anh quý cây phong này ghê gớm. Kể như nó chung với anh một khoảng đời đaụ Cũng bên trời lận đận như nhaụ

hahuyenchi
(Vườn Hương Ngõ Trúc)

. Awaiting your coming

Yesterday, I omitted to douse the beloved cedar. What an oversight! Although you have grown so tall in the sunlight. And begun to sprout blooms so bright. "Sweet and subdued as a nun", you dominated the backyard, where swam fishes behind the palace. Spreading your marks behind the throne. In the twilight thinking of the coronation day, so far away.

From the rock colored throne, looking to the East, I scan the horizon serenely. Through the beds of golden poppies that shine vibrantly. Folding their petals in the sunset. To lull in sleep with the clouds. And flash as butterflies during the day.

Behind the Bonsai pine grove, shimmer the wonderful perennials of summer. Sunny scarlet poppies. Multi colored columbines opening to the breeze. Unnamed blooms like maidens in the imperial court. Majestic blooms like regal Quy Queen. Reigning on the adjoining territory, all year round, the bamboo grove sends shoots steadfastly. Luscious stems stand by the secular cherry tree. Near the maple tree changing hues each autumn.

The garden although small, harbors immense love. My ardent heart is ageless. For you it draws on all sources of energy, soaring high in the sky. In the early mornings waiting for your phone calls. At sunset holding on your steps on the Internet. At midnight listening to your voice as you rest in bed. Replenishing blood and desire. During the season of heavy rain and high tide. When I read your verses with passion. In extenuating wait for an answer that comes in late. When I clutch to you like a child, and hate you wildly.

Sitting on the rock throne, I glance through the West wing. What a plethora of branches and leaves exuding with longings and remembrances! Budding water lilies of early summer show their heads above the brown leaves, reminding me of the lotus pond in the Inner City, and the Central Gate in Hue. Reminiscing farther, stands the venerated mountain Gui Lin with thousands of lotus blooms. Driving on the road is like rowing on the river. I glide serenely, in the midst of entrancing scents and winds. In the deep and quiet immensity, loving you with all my mind.

Clusters of aquatic orchids shoot high above the fish tank. With lance shaped leaves growing profusely. Billowing flowers are translucent with pubescent life. The rings on the bulbs remind of the firm maiden bellies dancing through the Arabian Nights festivities. Flowers whirl as lemon yellow veils, brushed with the shade of the late summer moon. Petals open flirtatiously in an inviting pose. Words of blazing passion. Echoes of unsaid words from you, ardent as wine poured after dark. The voluptuous embrace, the ultimate kiss. O what an outrageously wild night!

The gold fishes swim swiftly, calling your name incessantly. Sending signals to their Piscis companion so far away. In a firmament of love, with sounds so vibrant, alike my fervent messages. Thousands of mute calls, so bitter and painful during the long night waits.

After the earthquake, the Japanese style rock piece has changed its course. New flowers and foliage were added. What a chaos on the surface. But in me, the heart is at peace. Belonging to you, as you know. Please safeguard it for me, be it antedated, or out of season. The cluster of black bamboo, Bonsai trees survive through the quake, by the unscathed maple tree rustling in the wind. With roots recoiling twice in the outgrown pots, ready to send out shoots at the first opportunity.

Maple leaves turn a luscious red in fall. How much care was put in transplanting the tree from the unclaimed forest. Untamed it was, like me, a child in care of benevolent nuns. A destitute emigrate after 18 years in the army guarding and restoring the country. I have to calm Quy' Hu+o+ng's reprimands for diverting plants from public places. One day I will reap the consequences. How will the tree turn out, strong or weak, tall or dwarf? How much do I cherish this maple tree, my companion through tormented years, sharing the same harsh destiny

English version by Bao Ngoc
(A Garden of Delights)

Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003