Apr 19, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Thơ mới & thơ tự do
SÁNG MÙ SƯƠNG TRẮNG
TRẦN VẤN LỆ

Sáng mù sương trắng núi người ta, em ạ lòng anh lại nhớ nhà... Non Nước, mười năm trời cách biệt, còn Quê Hương đó, biết bao xa!

Quê Hương giờ chẳng đồng xanh lúa, chẳng phải dòng sông nước lửng lờ, chẳng phải mái tranh làn khói quyện... mà rưng rưng lệ bóng sương xưa!

Nếu quên mà được Ban Mê Thuột, thì tiếng chim kêu chẳng nhức lòng! Buổi sáng, bao la bầy sáo sậu gọi nhau bát ngát một con sông...

Sông núi nơi đây cũng có tình hèn chi cây lá mới còn xanh! Hèn chi anh thấy mình đau đớn. Sương trĩu cành kia, nhớ quặn tim!

Không có bài thơ cho buổi sáng, ngày dài trống trải sẽ bao nhiêu? Em ơi anh ngó sương trên núi, nói thế có bù cho mến yêu?

Em sẽ làm sao mai mốt này khi thơ anh nắm ở bàn tay? Giọt sương có thể không còn đọng, nhưng bốn phương trời mây vẫn bay...

TRẦN VẤN LỆ


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003