Apr 25, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Thơ mới & thơ tự do
NÀNG THƠ
ÐỖ QUÝ DÂN

Anh đã vì Em bỏ rơi người tình chung thủy
Những mối tình xưa
Giờ chỉ là những ngôi quán trọ
Anh đã vì Em bỏ quên tình yêu chồng vợ,
Em mách cho Anh nghe
Tình yêu ấy giờ đây thành Luận Lý
Em cho Anh cẩm nang làm Thi Sĩ
Và chỉ cho Anh nơi hò hẹn đôi ta
Ở chốn không là
Chốn Anh đã đi qua.

Anh đã vì Em quên vực sâu trước mặt
Nhảy từ Hy Mã xuống lãng quên
Rồi căng buồm lên chiếc du thuyền
Để vượt biển cát vàng trên sa mạc
Địa đàng xưa, vì Em Anh từ bỏ
Chẳng chia tay chàng ngớ ngẩn Adam
Anh bắt chước Eve cắn vào Trái Cấm
Bước xuống sân đời khiêu vũ cùng Em

Anh rất hay đổi thay
Vì Em cần thay đổi
Trong vũ trụ vô cùng
Chỉ có Đổi Thay là Tuyệt Đối
(Nên Em phải thay đổi)
Nên Anh không thể yêu ai mãi mãi
Nên Anh chẳng muốn tin ai mãi mãi

Anh gọi tên Em
Từ chốn cực vi của từng nguyên tử
Là giai nhân – Em không tầm thường thế
Là yêu tinh – Em không là huyền thoại
Là thần tiên – Đừng đề cao Em mãi
Em không là hạnh phúc
Nhưng Em như Khoái Lạc
Bùng lên giữa cơn đau
Của tột cùng thân thể
Em không là bếp hồng sưởi ấm,
Mà là tia chớp nhoáng lên
Sáng hơn cả mặt trời
Em không là trạm dừng chân
Của người lữ thứ
Đang lạc bước trên con đường vô định
Em không là bình yên
Chẳng bao giờ Em cần ngơi nghỉ
Em không là dinh dưỡng
Vì Em luôn vắt kiệt sức Anh
Em không là hồi sinh
Nhưng từ Em Anh ngang nhiên trỗi dậy
Và giết chết đi những cái chết trong sự sống
Em không là Tự Do
Nhưng Em là Tự Hữu
Em ban Anh tự do
Nên anh trở thành Nô Lệ.

Em mỉm cười khi Anh gọi tên Em
Tên Em là Nàng Thơ
Em là Em, Em là Anh, Em là tất cả…

Em hẹn Anh nửa đêm trên đỉnh đồi Sáng Tạo
Anh nhìn thấy đồi nhưng chẳng thấy đường đi
Bỗng chợt thấy mình lạc trên hoang đảo
Em lại hiện ra chỉ lối Anh đi

Em đưa Anh vào những cuộc tình
Khi tim anh ngập ngừng đứng lại
Rồi xúi Anh phụ tình
Khi Em hóa thân làm tình nhân mới

Anh vẫn biết đời là bể khổ
Phải quay đầu mới thoát khỏi biển mê
Anh muốn thử bơi về miền Giác Ngộ
Nhưng sợ đi lại chẳng có đường về

Em bảo Anh đừng ngại chi lầm lỡ
Tìm giác ngộ ta cùng vỗ cánh bay,
Anh thét vang trên đỉnh những tầng mây
Nhìn xuống chân, đời vẫn còn Bể Khổ.

MUSE

Because of You I left my faithful lover
My old flames
Were extinguished at the checking-out times of the hotels
Because of You I forgot how a husband loved a wife
You disclosed to me
That such love had transformed into Reason and Logic
You taught me the tenet of being a Poet
And showed me our secret meeting place
A place which was not
Some place where I had passed through.

Because of You I didn’t heed the abyss before me
And leaped from myths to forgotten times
Then launched my sailboat into the ocean of golden sand
Of the desert which I would cross
Because of You, I left the Garden of Eden
Without saying farewell to that fool Adam
I followed Eve, biting the forbidden fruit
And invited You to dance on the stage of life.

I change constantly
As changes you need
In this fathomless universe
Only Changes are Absolute
(You thus need to change)
I therefore cannot love forever
I therefore cannot keep faith forever

I call your name
From the smallest particle of the atom
- Don’t call me Beauty. Oh, how mundane!
- Don’t call me Enchantress. I am no figment of myth.
- Don’t call me Angel, such tiresome flattery!
You are not Happiness
But You make me feel Ecstasy
Exploding in my body
During my extreme suffering
You are not Warmth from the hearth
But a flash of lightning
More blinding than the sun
You are not a Resting Place
For the traveler
Whose tired legs have lost all sense of direction
You are not Peace
Never do you like to sleep
You are not Nutrition
You, always sapping my energy
You are not Resurrection
But from You I rise with prowess
And destroy the Deaths of Life
You are not Freedom
But you are Self-Existence
You give me freedom
So I become your Slave.

You smile when I call your name
Your name is Poetry
You are You, You are Me, You are Everything…

We had a rendez-vous at midnight at the top of Creativity Hill
The hill I saw but the way there I could not find
I found myself suddenly lost on a desert island
When You came and showed me the way

You led me into love adventures
When my heartbeats became hesitant
Then You lured me to betray love
When You morphed into my new mistress.

I have learned that life is a sea of sufferings,
Immersed in a trance. To escape I must turn around
I have wanted to swim to the shore of Enlightenment
But I’ve been afraid not finding my way back.

You told me not to be afraid of mistakes
In search for Enlightenment, let’s take off on our wings
I shout aloud above the clouds
Glancing down to Earth, life is still the Sea of Sufferings.

Đỗ Quý Dân


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003