Apr 20, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Thơ cổ điển & tiền chiến
Những Bài Thơ Dịch Từ Hoàng Hạc Lâu: HÀ THƯỢNG NHÂN - TRẦN VẤN LỆ - SƯƠNG MAI - VIỆT BẰNG - HUỆ THU - NGUYỄN ÐĂNG TUẤN - VIVI
SƯƠNG MAI

HOÀNG HẠC LÂU
[Nguyên văn bản chính từ chữ Hán]

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tinh xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh-Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu

THÔI HIỆU

Bài 1.- LẦU HOÀNG HẠC

Người xưa cưỡi hạc bay đi mất
Lầu Hạc lầu trơ một chốn này
Hoàng Hạc một đi không trở lại
Ngàn năm mây trắng ngẩn ngơ bay
Hán Dương sông tạnh cây xan xát
Anh vũ xanh non lớp cỏ dầy
Chiều xuống biết đâu là cố quận
Buồn chưa sóng nước khói dâng đầy

HÀ THƯỢNG NHÂN

Bài 2.- LẦU HOÀNG HẠC

Buồn trông khói tỏa sông dài
Quê hương chẳng biết hỏi ai bây giờ
Cỏ thơm Anh Vũ mịt mờ
Cây xanh bến Hán không ngờ cứ xanh!
Mây trời vá áo thiên thanh
Mà đâu bóng hạc không đành bay qua?
Ðây Lầu Hoàng Hạc lầu ma
Người xưa cưỡi hạc chơi xa, quên về?

TRẦN VẤN LỆ

Bài 3.- LẦU HOÀNG HẠC

Hạc vàng vỗ cánh về đâu?
Còn đây Hoàng Hạc bên lầu vắng ai
Hạc vàng khuất bóng không hay
Ngàn năm mây trắng vẫn bay hững hờ
Hán Dương cây cứ xanh bờ
Cỏ thơm Anh Vũ mờ mờ bãi xa
Chiều lên chạnh nhớ quê nhà
Dòng sông khói sóng riêng ta vẫn buồn

VIỆT BẰNG

Bài 4.- LẦU HOÀNG HẠC

Người xưa cưỡi hạc về đâu
Chơ vơ Hoàng Hạc gác lầu trống không
Hạc vàng đã biệt non sông
Ngang trời mây trắng phiêu bồng bay bay
Hán Dương soi bóng hàng cây
Bên bờ Anh Vũ xanh đầy cỏ thơm
Chiều rơi, quê nhớ chưa mòn
Trên sông khói sóng nghe buồn buồn thêm

SƯƠNG MAI

Bài 5.- LẦU HẠC

hạc vàng ai cưỡi đi đâu
biết chăng Hoàng Hạc đây lầu trống trơn
hạc bay rồi đã bay luôn
tầng cao mây trắng cứ vờn thiên thu
Hán Dương cây đứng gục đầu
châu Anh bờ cỏ xanh màu nhớ thuơng
sớm chiều nhắc mãi quê hương
trên sông khói sóng giăng buồn trời ơi
     
HUỆ THU

Bài 6.- LẦU HẠC VÀNG

người xưa cưỡi hạc vàng bay
đất trơ lầu hạc vàng lay bốn bề
hạc vàng bay mất không về
mây trôi trắng buốt, trắng ghê, đời đời
Hán Dương bến dọi cây ngời
cỏ xanh Anh Vũ mọc cời hoang vu
ngày tan quê khuất bóng mù
mờ sương khói lượn sông, ừ quắt quay.

NGUYỄN ÐĂNG TUẤN
(phóng bút từ Hoàng Hạc Lâu)

Bài 7.- LẦU HẠC VÀNG

Cưỡi hạc người xưa lướt gió mây
Cho lầu Hoàng Hạc đứng trơ đây
Chim vàng một thoát không về lại
Mây trắng ngàn năm lặng lẽ bay
Bến Hán dòng êm cây rợp bóng
Châu Anh biêng biếc cỏ thơm vây
Quê nhà khuất bóng khi chiều sẩm       
Sóng khói sông lùa nhớ lắt lay.   

VIVI 

Hàng trên từ trái: Hà Thượng Nhân, Trần vấn Lệ, Việt Bằng
Hàng dưới:          Sương Mai, Huệ Thu, Nguyễn Đăng Tuấn, Vivi.




 

 

 


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003