Mar 29, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Điểm sách
ÐỌC ÐÀN CHO BIỂN HÁT, Thơ NHƯ THƯƠNG
Hình ảnh
#1
Bấm vào hình
để phóng to
VIỆT BẰNG

1

ÐÀN CHO BIỂN HÁT không phải là thi phẩm đầu tay của Như Thương, cũng như những thi phẩm trước, Ðàn Cho Biển Hát là một tập thơ tình từ trang đầu đến trang cuối.
Như Thương viết đủ các thể loai, Thơ 5 chữ, 7 chữ, 8 chữ và Thơ Tự do - những bài thơ hay nhất trong thi phẩm "Ðàn Cho Biển Hát":

Ta lõa thể giữa đất trời, biển cả
Tóc người yêu
mây trắng
Lạc phiêu bồng
Phút giao tình
sóng chợt dậy cuồng phong
(Chuyện Người Ðiên)

Như Thương đã sống ở Mỹ khá lâu đã học và đọc rất nhiều Thơ Hậu Hiện Ðại (Post Modern American Poetry) đang thịnh hành ở các Ðại hoc Hoa Kỳ. Loai thơ này có tham vọng chuyển biến những lời nói thông thường thành thơ, mặt khác
thơ cũng được tính dục hóa. Vì vậy, thật không lạ khi khuynh hướng này ít nhiều ảnh hưởng đến thơ Như Thương.

2.

Sinh trưởng ở Ban Mê, một thành phố Cao Nguyên Trung phần, Như Thương lại thích biển và nói nhiều về biển hơn bất cứ một cảnh thiên nhiên nào khác

Sẽ theo người xuống biển
Chờ con sóng vỗ bờ
........
Giữa trời đất mông lung
Anh đàn cho biển hát
(Ðàn Cho Biển Hát)

Với Như Thương, những tiếng sóng biển vỗ bờ có một âm điệu riêng khi dạo chơi với người tình trên bãi biển. Tiếng sóng ấy đã vỗ vào tiềm thức của Như Thương, nơi đó ngôn ngữ được thăng hoa, những dòng thơ được thai nghén và khai sinh.

Yêu anh như sóng vỗ bờ
Mặn tình cát trắng nên chờ có nhau
(Lục Bát)

Em sẽ nói với biển
Em rất cần sóng vỗ

3

Sau biển, rừng cũng được Như thương đề cập đến như một tác nhân khiến tình cảm tuôn trào:

Tiếng rừng còn vọng lời tim
Ngàn năm đau buốt dễ tìm gặp nhau
(Tiếng rừng)

Buổi Sinh nhât, anh tặng em ngọn cỏ
Lá biếc xanh như rừng núi bạt ngàn
(Ngọn Cỏ)

Bóng rừng xưa vẫn ngàn năm đổ lá
Em sẽ về tìm lại tháng ngày qua
........
Nhớ yêu thương cho trọn vẹn ân tình
Ðể đừng phai màu rừng xanh muôn thủa
(Bóng Rừng)

4.

Như Thương đã đi vào thiên nhiên, ngoài biển, rừng, còn có "Trăng", một đề tài muôn thủa cho những thế hệ thi nhân.

Yêu anh lục bát nửa vần
Như trăng tròn khuyết - tần ngần nhớ nhau
(Lục Bát)

Hỏi trăng đâu nửa mảnh sầu
Mà nghe cay đắng... nát nhầu gối chăn
(Mong manh)

Tim buồn gọi khẽ tình ơi!
Làm sao giữ được vầng trăng riêng mình
(Ðâu Bóng Trác Văn)

Em là người tham lam
Yêu hết vầng trăng tròn
Và cả vầng trăng khuyết
Ðể mai sau chẳng tiếc
Ðã không yêu trọn tình
(Yêu Người Như Yêu Trăng)

Lý Bạch, một nhà thơ nổi tiếng đời Ðường Trung Quốc, đã có một hành động rất thơ, - nhẩy xuống sông, "ôm trăng" mà chết. Như Thương chưa đến nỗi liều lĩnh như Lý Bach chết vì Trăng nhưng có thể chết vì "yêu":

Cô gái ấy vẫn đang sống. Vẫn thở, vẫn ngủ, Vẫn ăn, vẫn đi đứng, vẫn làm việc bình thường. Nhưng cô gái ấy đã chết rồi anh ạ. Chết khi cánh cửa tình khép lại tự hôm nào. Bây giờ em mới chợt hiểu rằng tại sao người ta có thể chết vì yêu ,,,
bởi vì cô gái ấy là em...
(Gõ Cửa)

5

Thơ luôn luôn là một cách thế giải tỏa những ẩn ức nội tâm để hướng đến một hạnh phúc đang vẫy gọi nhà thơ ở phía trước. Từ khởi điểm, Tình yêu thường pha trộn giữa Thực và Ảo tạo nên những khắc khoải mong chờ và tưởng nhớ vu vơ:

Em vẫn biết
sẽ có chiều biển động
Em sẽ ngồi tưởng nhớ một vòng tay
(Anh Và Sóng Biển)

Với tác giả, tình yêu thường mau tàn, rất mong manh, phù du và đôi lúc hư không:

Hãy cứ làm rong rêu
Như phù du kiếp người
(Hãy Cứ Làm Rong Rêu)

Ta ngồi phơi nụ hồng
Nghe tim buồn se sắt
Nghe giọt đầy trong mắt
Khóc tình đã hư không
(Phơi Nụ Hồng)

Sóng vẫn ngầm ở tận đáy đại dương
Nhưng tình anh vẫn mãi là vết thương chẳng lành
(Mong Manh)


Dù muốn hay không, cuối cùng Như Thương đành thả trôi cuộc tình vì biết rõ đó chỉ là cuộc tình hờ:

Em thả trôi cuộc tình
Theo giòng triều nước cuốn

Yêu anh nghiêng nón em chờ
Dẫu rằng có cuộc tình hờ đâu đây
(Lục bát)

6

Thơ Mới, (khuynh hướng lãng mạn), thường xác định tình yêu gắn liền với đau khổ, buồn nhiều hơn vui và thi sĩ là hiện thân của tình lụy.

Ðể dẫu là tình lụy
Em vẫn như khởi đầu
(Yêu Người Như Yêu Trăng)

Trong suốt tập thơ, Như Thương chỉ hướng về một đối tượng có thực trong cuộc đời nhưng lại mang tính huyền thoại vì tình yêu đơn phương câm nín trong những phút đam mê:

Yêu anh chỉ để làm thơ
Ðể trăng huyền thoại ngồi mơ cuộc tình
(Lênh đênh)

Huyền thoại tim - thôi ngưng rồi nhịp đập
Khép ngăn lòng, vĩnh viễn nấm mồ hoang.
(Huyền thoại tim)

Dù một tháng, nhớ anh vô cùng tận
Sẽ một đời yêu bằng trái tim câm
(Trái Tim Câm)

Có phải là tiếng vọng
Từ cõi xa xăm về
Tình yêu, phút đam mê
Chỉ như là chiếc bóng
(Tiếng Vọng)

7

Tôn giáo cũng được Như Thương đề cập đến qua tư duy Triết học Tính Không hay cụ thể hơn qua hình ảnh Thiên Ðường, Ðịa ngục tuy không nhiều bằng Tình Yêu, nhung nhớ, và đam mê.....

Dẫu đời người rất vội
Dẫu đời người hư không.
(Bỏ Quên Nụ Hồng)

Gửi lại người - hạnh phúc Thiên đường
Thủa xưa cũ đã vàng phai - Gỗ mục.
........

Tình ơi! mộng mị Thiên đường
Hồng thơm nở ngát ngoài vườn trăng khuya.
(Ru Em Nửa Ðêm)

Ðể chỉ anh và em
nắm tay nhau xuống Ðịa ngục chín tầng
sẽ có tầng thứ mười ngoại lệ
cho những người yêu nhau
mà chẳng thể gần nhau

8

Thơ Như Thương cũng mang dấu vết của một thời chinh chiến đã qua mà hệ lụy của nó vẫn còn kéo dài trong cuộc đời hiện tại của tác giả:

Quê hương em là đàn của cung bậc cách chia
của tình yêu xa lìa ngày đất trời bom đạn
........

Quê hương em là mưa
Những giọt buồn rưng rức
Chảy xuôi trong lồng ngực
Ngày mất nước thủa xưa
(Quê Hương Em)

Cuối cùng Như Thương đã chợt thấy tia sáng cuối đường hầm khi khẳng định:

Hãy trở về quê nhà
Dòng nước mắt đáng thương
Từ sóng vỗ dặm trường
Nơi biển người xa lạ
(Ra Biển Tháng 8)
 
    ... nhưng từ nhận thức đến hiện thực con đường còn xa.

9.

Qua những dòng thơ của Như Thương, người đọc tìm lại được những gì đã lãng quên, những chân dung không cần rõ nét như khi thưởng ngoạn một bức tranh thủy mạc, dù chỉ thoáng qua một vài nét phác họa, người thơ và người đọc đã gặp nhau khi cùng qua một nhịp cầu nào đó trong cõi thơ Như Thương.

Ðó là cảm nghĩ cuối cùng khi tôi gấp lại thi phẩm Ðàn Cho Biển Hát của nhà thơ Như Thương.

VIỆT BẰNG
Aug24 - 2005



 


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003