Sau cơn vui đồng thiếp
Ta ngủ vùi giấc hoan
Với lời tình tha thiết
Với môi thơm nồng nàn
Tỉnh giấc,đời sa mạc
Ðích, nghìn dặm lửa trời
Khát bỏng, cho ảo giác
Em, chập chờn sông trôi
Khi điên chừng hết khổ
Khi say chìm trong quên
Ta phai dần trí nhớ
Rơi rụng hết, ngoài em.
hahuyenchi